"Hạng Trần!" "Xuân Huệ, Hạng Trần đến rồi." Nhị thẩm và các chủ phụ nhân của mấy mạch khác đều dùng ánh mắt châm chọc nhìn về phía Triệu Xuân Huệ, còn ánh mắt của Triệu Xuân Huệ cũng vô cùng khó coi. "Tiểu tử này, sao lại không hiểu trường hợp, hắn đến đây làm gì? Hắn có tư cách đến đây sao?" Triệu Xuân Huệ thầm mắng trong lòng. "Hạng Trần, đây là nơi ngươi có tư cách đến sao?" Hạ Minh Giang trực tiếp lên tiếng châm chọc nói. "Hắn chính là Hạng Trần." Bên cạnh Hạ Minh Giang, một nữ tử cực kỳ xinh đẹp, vòng một đầy đặn, đang nhìn Hạng Trần. Đó là Hạ Minh Ngọc, chị gái của Hạ Minh Giang. Hạ lão thái quân cũng nhìn thiếu niên đang đến, nhìn phong độ khí chất của thiếu niên, cũng có chút kinh ngạc. "Hạng Vương nhị tử, Hạng Trần, bái kiến Lão Thái Quân, chúc ngài Phúc như Đông Hải trường lưu thủy, Thọ tỷ Nam Sơn bất lão tùng!" Hạng Trần cung kính khom lưng, chắp tay hành lễ với Hạ lão thái quân. Một phen lời này, khiến nhiều người đều đem ánh mắt chiếu đến. Thật là một câu "Phúc như Đông Hải trường lưu thủy, Thọ tỷ Nam Sơn bất lão tùng"! Chỉ là thêm mấy chữ "trường lưu thủy", "bất lão tùng", liền khiến cho bộ chúc thọ từ cũ rích này trở nên ý nghĩa khác biệt, ý cảnh của cả câu nói lại tăng lên mấy bậc. Hạ lão thái quân lời chúc thọ cũng nghe nhiều rồi, nhưng mà những câu như thế này, bà ấy cũng là lần đầu tiên nghe nói, cảm thấy mới lạ. "Nương, ngài xem, Hạng Trần này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787658/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.