Một quyền đánh giết Xích Huyết xà vương, liên đới bầy rắn phía sau cũng bị tru diệt hơn nửa, nhìn cái khe dài trăm mét, cây cối ngã rạp trái phải, mấy ngàn người thật lâu sau đó không cách nào lấy lại tinh thần được.
Cảnh tượng như thế này, bọn họ chỉ có xem qua phim ảnh, chấn động đến con mắt bọn họ.
Tô Dật thở dài một hơi, cơ bắp trên người hắn cực kỳ hoàn mỹ, ánh nắng chiếu rọi xuống, khúc xạ ra như ánh kim loại sáng lộng lẫy, khiến con người ta dựa vào mắt thường chỉ cảm nhận sức mạnh bùng nổ của hắn.
Nam Tiểu Pháo nhìn hắn ở trần đến nỗi mê mẩn, một lúc sau nàng bừng tỉnh, lúc này nhảy cẫng lên, hoan hô tại chỗ.
"Ư-------- Tiểu tử ngốc thật là lợi hại!"
Âm thanh nàng phá vỡ sự yên tĩnh, dẫn tới quảng trường sôi trào lên.
Mấy ngàn người dồn dập hoan hô hò hét, thậm chí mừng đến phát khóc.
"Chúng ta được cứu rồi!"
"Là hắn! Là vị đồng học ngày hôm qua cầm kiếm chém cự mãng!"
"Thật mạnh a! Trời ơi! Hắn là thần tiên sao?"
"Trường chúng ta dĩ nhiên lại giấu loại mãnh nhân này a! Mịa nó!"
"Vị đồng học kia giống như đã từng gặp qua, nguyên lai lại lợi hại như thế!"
Xích Huyết xà vương vừa chết, bầy rắn còn lại cũng tản đi, để bọn học sinh hưng phấn khó nhịn, các nữ sinh cành la hét gào thét hơn.
Một đêm hoảng sợ rốt cuộc cũng trôi qua.
Lý Phi cùng các bạn học đều há hốc mồm nhìn Tô Dật, trái lại hình ảnh các học sinh vui mừng.
Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-de-chu/109517/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.