🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi Diêu Xuân Nương rời đi, căn phòng ồn ào bỗng trở nên yên tĩnh, chỉ còn Tề Thanh thỉnh thoảng phát ra chút âm thanh.



Khi Diêu Xuân Nương ở đây hắn không nói, người đi rồi hắn cũng không để lại câu nào, Đường Anh lặng lẽ thở dài, nói với hắn: “Tề Thanh, Xuân Nương vừa mang về vài cành liễu, cháu cũng cắm lên đi.”



Tề Thanh như có điều gì trong lòng, khẽ “Vâng” một tiếng, cầm cành liễu trên bàn đi ra ngoài.



Vừa ra khỏi cửa, hắn thấy Diêu Xuân Nương cũng đang cắm liễu bên ngoài.



Tề Thanh đứng trước cửa ngẩng đầu nhìn, tìm một chỗ, nhẹ nhàng cắm cành liễu vào khung cửa. Nhưng việc này đối với Diêu Xuân Nương lại không dễ dàng như vậy.



Hồi đó, không biết Vương Xuân Hoa đã nghe ai nói, rằng nhà có cửa cao thì con cháu sẽ phúc hậu, sau này Trương Thanh Sơn có thể thi đỗ làm quan. Hôm sau liền nhờ người tháo cửa cũ ra, sửa lại trên dưới, thay thế bằng cái cửa cao lớn như bây giờ, khiến cả ngôi nhà trông thật sơ sài.



Diêu Xuân Nương lại không cao, dù cố gắng hết sức cũng không với tới đỉnh cái cửa, chỉ còn cách quay lại lấy một cái ghế ra ngoài.



Tề Thanh nhìn cái ghế cao đó, không vào nhà, đứng ở cửa nhìn nàng.



Diêu Xuân Nương không chú ý đến Tề Thanh, nàng cầm cành liễu tựa vào khung cửa, cẩn thận đứng lên ghế, nhón chân lên, nhưng không biết ghế không đặt ngay ngắn hay chân ghế không đứng vững, nàng bỗng chao đảo, không tự chủ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-xuan-thanh/3733856/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.