Trong tiếng thúc giục của Nhiếp Thiến, Nhiếp Thiên nhanh chóng lấy mảnh xương thú kia ra, trước tiên đem xương thú, đặt lên trên một khối Hỏa Vân Thạch nhô ra.
Một đốm lửa sáng, lóe lên từ trong xương thú.
Nhiếp Thiên ngưng thần chú mục, trên mặt hiện ra sắc thái vui mừng, nói:
- Xương thú bắt đầu hấp thu Hỏa Diễm!
- Thật tốt quá!
Nhiếp Thiến cũng hưng phấn.
Hai người đều chú ý tới, khi xương thú đặt ở trên Hỏa Vân Thạch còn chưa được khai thác, quang mang trong khối Hỏa Vân Thạch kia nhanh chóng ảm đạm.
Vậy tức là, xương thú giống như bọn họ dự đoán, đang hấp thu Hỏa Diễm.
Trong thời gian cực ngắn, khối Hỏa Vân Thạch hơn phân nửa khảm vào trong thạch bích, bởi vì bị hút sạch Hỏa Diễm, vỡ vụn thành tảng đá xám trắng bình thường.
- Bên kia!
Nhiếp Thiến đưa tay chỉ một khối Hỏa Vân Thạch càng lớn hơn, thúc giục nói:
- Mau lên!
Nhiếp Thiên không chút chần chừ, lập tức dựa theo nàng chỉ dẫn, cầm theo xương thú, dán vào một khối Hỏa Vân Thạch càng lớn hơn khác.
- Bên kia! Bên kia! Bên kia còn một khối lớn hơn!
Nhiếp Thiến sắc mặt kích động, vừa nhìn thấy xương thú hút hết Hỏa Diễm trong Hỏa Vân Thạch, liền lựựa chọn mục tiêu mới cho hắn.
Răng rắc.
Trong quặng mỏ, từng khối Hỏa Vân Thạch, lần lượt vỡ vụn ra.
Xương thú không ngừng hấp thu Hỏa Diễm, rất nhanh lại trở nên đỏ bừng, phóng thích ra ánh sáng rực lửa khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vuc-chi-vuong/3215800/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.