Published on November 27, 2014 by Bách Hợp
Lý Thương Vân đem chuyển hết vàng ngọc y có thành ngân phiếu cho nhẹ, dự định thuê một cỗ xe ngựa, mang theo Tiểu Thuần bỏ đi.
Thương nghiệp Lý gia rất lớn, đâu đâu cũng có thể gặp người quen.Nếu không cải trang, chỉ e đi chưa quá ba dặm đã bị bắt về.Vì vậy, y mua son phấn, váy vóc, hóa trang thành nữ nhân.Cái thứ xiêm y tầng tầng lớp lớp rối rắm như thế này tốn của y không ít công sức nghiên cứu cách sử dụng. Y vốn không cao to cường tráng, phẫn nữ trang không đến nỗi kinh dị, trái lại, còn khá thanh tú dễ nhìn. Ban đầu chưa quen, váy áo vướng víu làm y rất bực bội; đi hai bước ngã hụt một lần, hết vấp tà trước lại vướng tà sau, mất mấy ngày mới thích nghi được. Ngắm vuốt mấy lượt, thấy có vẻ ổn, y nở nụ cười hài lòng.Thật ra phẫn nữ trang cũng có cái thú của nó.
Hai vị chủ tớ một đường hướng đến mạn bắc.Ngày thường, y ham chơi, thích nơi ấm áp cảnh đẹp ý vui ở miền Nam.Nhưng lần này, y quyết đi lên phía bắc. Thứ nhất là y đoán cha mẹ sẽ xuôi nam tìm kiếm; thứ hai, con heo kia chẳng phải ở Nam Giang sao? Lỡ vô phúc chạm trán thì toi đời. Thôi thì dạt lên miền bắc cho lành, tuy hơi lạnh nhưng an toàn.
Trong suốt hành trình, Lý Thương Vân không gặp phải trở ngại nào.Mặc dù “thân gái” dặm trường nhưng nhan sắc của “gái” này chỉ thường thường bậc trung nên chẳng bị ai tròng ghẹo. Y cứ ung dung vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vu/123881/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.