Lưu trưởng sử tính toán những việc có thể làm được với ngàn lượng hoàng kim, lại nghiêng đầu nhìn Hứa Yên Miểu, thở dài trong lòng.
Ban đầu cách tốt nhất là để đối phương mang ơn, nhưng Triệu Lập lại là đồ vô dụng, ngay cả thủ đoạn tàn nhẫn cũng không dám dùng, vận may lại quá kém, hai lần đều có người đúng lúc ra tay ngăn cản sự việc phát triển, bây giờ làm cho ông ta chỉ có thể công thủ nghịch chuyển, cưỡng ép dựa vào báo ân để tiếp cận.
Hy vọng tiếp theo sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa...
"Hứa lang, chính là khu vườn phía trước kia."
-- Nhanh chóng dùng thân phận của Phúc vương mua đứt bán đoạn.
"Chủ nhân nhà ta tạm thời ở kinh sư..."
-- Tìm người giả mạo.
"Ngài ấy nghe nói Hứa lang phẩm hạnh tốt đẹp, nhặt được của rơi trả lại người mất, liền muốn kết giao với Hứa lang. Thật sự đa tạ Hứa lang nể mặt, bằng lòng đến dự tiệc."
Đến phủ đệ, tỳ nữ, nô bộc đông đảo, người nào người nấy đều có tướng mạo đoan chính, hai mỹ nhân dẫn Hứa Yên Miểu vào chỗ ngồi càng thêm diễm lệ, khoác trên mình xiêm y bằng chỉ vàng, in trên đồ nội thất bằng thủy tinh xung quanh, tựa như ánh dương và sóng tuyết tranh nhau tỏa sáng.
Trong buổi tiệc lại có không ít quan lại quen mặt.
Lưu trưởng sử nhỏ giọng giới thiệu cho Hứa Yên Miểu, trong lời nói đều nói những người này là nhân mạch của chủ nhân nhà mình.
-- Trên thực tế, là sau khi Lưu trưởng sử gửi thư cho Phúc vương, Phúc vương lại viết một bức thư cho Thái tử, dùng giọng điệu của một người đệ đệ tốt cầu xin Thái tử giúp hắn ta tìm người đến góp mặt, nói có người nhặt được bình long não hương của hắn ta, cao phong lượng tiết trả lại, nhưng nếu hắn ta quá keo kiệt, không có chút biểu hiện nào thì quá mất mặt rồi.
-- Phúc vương ở kinh thành đương nhiên cũng có quan lại thân thiết, nhưng vì một bữa tiệc mà để lộ bọn họ, được không bằng mất.
Lưu trưởng sử giới thiệu xong, trên mặt nở nụ cười nhẹ.
Tài lực và nhân mạch đều đã thể hiện ra rồi, một vị thị trung chưa từng trải sự đời, nhà ở trong kinh thành lại nhỏ đến đáng thương, cho dù không cúi đầu bái lạy, ít nhiều cũng sẽ có ý muốn kết giao chứ?
Sau đó quan sát, phát hiện Hứa Yên Miểu mặt không đổi sắc, mắt không liếc ngang, dường như không nhìn thấy thủy tinh lấp lánh khắp nơi.
Ông ta vội vàng nháy mắt với người của mình trong buổi tiệc.
Vị quan ngồi cạnh Hứa Yên Miểu liền nghiêng người qua nói với Hứa Yên Miểu: "Hứa lang, không ngờ lại gặp được ngươi ở đây. Ta là Hình bộ Hữu thị lang Hoàng Long, từ lâu đã nghe đại danh của Hứa lang."
Thị lang đều là quan phó của Hình bộ, ai có thể ngờ được hắn ta lại là người của Phúc vương.
Hứa Yên Miểu không cố ý đi tìm bát quái của hắn ta, tự nhiên cũng không biết, nói chuyện với vị quan tam phẩm này vài câu, liền thấy quan lớn mỉm cười nói: "Chủ nhân ở đây thật sự giàu có xa xỉ, nhiều đồ nội thất bằng thủy tinh như vậy, chỉ là một khu vườn nhỏ, lúc ta mới vào, còn tưởng mình đi nhầm vào bảo khố."
[Quả thực trang trí rất đẹp.]
Hình bộ Hữu thị lang mỉm cười: "Đặc biệt là mấy cánh cửa sổ kia, lại dùng cả một miếng thủy tinh lớn gắn lên trên, tài lực như vậy, ngay cả nhà họ Đậu cũng không sánh bằng. Thật khiến ta nhìn mà thấy ghen tị."
Hứa Yên Miểu nghiêng đầu nhìn cửa sổ thủy tinh đó. Thầm nghĩ: [Ể? Không phải cửa sổ sát đất sao, trách ta trách ta, nghe thấy cả một miếng thủy tinh lớn, theo phản xạ có điều kiện liền tưởng là cửa sổ sát đất lớn.]
[Nhưng cũng đúng, cửa sổ nhỏ như thế này làm bằng thủy tinh hình như đã rất đắt rồi, nếu đập bỏ tường, thay toàn bộ thành cửa sổ sát đất, thì sáng sủa thì sáng sủa thật, nhưng như vậy phải táng gia bại sản mất? Hơn nữa, cũng không còn cái vẻ cổ kính tao nhã nữa.]
Nụ cười trên mặt Hình bộ Hữu thị lang suýt nữa thì không giữ được.
Hắn ta rất muốn tìm ra bằng chứng Hứa Yên Miểu đang cố tỏ ra mình là người từng trải, chỉ giả vờ như không bị tài lực này làm chấn động, nhưng từ biểu cảm đến suy nghĩ... Người này lại thật sự cho rằng cửa sổ thủy tinh của Phúc vương là "vật nhỏ", không đáng nhắc đến?!
Hứa Yên Miểu nghĩ một tràng dài trong lòng, trên mặt vẫn mang theo nụ cười xã giao lịch sự: "Quả thực khiến người ta ghen tị. Thủy tinh đó trông rất trong suốt, chắc hẳn tốn không ít công sức."
Hình bộ Hữu thị lang: "..."
Các quan lại khác nghe thấy cuộc trò chuyện: "..."
Nghe lời của ngươi xem chừng không hề ghen tị chút nào.
Hơn nữa, tại sao lại chú ý đến việc thủy tinh được mài trong suốt chứ? Cứ cảm thấy Hứa lang như đang khen ngợi kỹ thuật của thợ thủ công cao siêu, như thể trong mắt hắn, kỹ thuật đáng để quan tâm hơn việc tiêu tốn tiền bạc rất nhiều.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]