Quản gia của một trong những nhà đó khẽ nhíu mày: "Ngươi đi nói với bọn họ, bảo bọn họ nhường đường, cứ nói chúng ta là người của Quốc công phủ..."
"Nhà ta cũng là Quốc công phủ, sao có thể nhường cho ngươi." Nghe thấy yêu cầu mà tên tiểu đồng đưa ra, người trong cỗ xe ngựa kia lên tiếng, giọng điệu ngạo mạn.
Tiểu đồng lại đi lên phía trước, người trong cỗ xe ngựa đằng trước giọng điệu ôn hòa, nho nhã lễ độ: "Ta là người nhà họ Đậu, thật ngại quá, mang theo mệnh lệnh của gia chủ, e rằng không thể nhường."
Nhà họ Đậu? Đậu Thừa tướng?!
Tiểu đồng hít sâu một hơi, lại đi tiếp lên phía trước. Người trong cỗ xe ngựa đó thậm chí còn không nói gì, chỉ đưa ra một tấm bảng.
"Thái... thái... thái..." Tiểu đồng lắp bắp.
Thái tử?!
Cái này... cái người được thăng quan kia, rốt cuộc là người phương nào thế! Ngay cả Thái tử cũng ngoan ngoãn xếp hàng kẹt xe!
Ngày hôm sau, vừa bước vào Triều phòng, Hứa Yên Miểu đã cảm thấy dường như có không ít người đang nhìn hắn.
"?"
Hứa Yên Miểu cố nhịn xúc động muốn ngửi mùi trên người mình.
【Chẳng lẽ hôm qua chưa tắm rửa sạch sẽ, trên người ta vẫn còn mùi thịt hun khói?】
Không nói thì thôi, hắn vừa nói đến chuyện này, trên mặt không ít quan viên liền hiện lên vẻ mặt buồn rầu.
Ban đầu cứ tưởng chỉ có mình là người thông minh, không ngờ mọi người đều là người thông minh, kết quả của việc có quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3741172/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.