Lão Hoàng đế không chút do dự đặt con quay xuống: "Không làm ăn được thì thôi." Quay đầu: "Hứa Yên Miểu, chúng ta đi."
Thấy lão Hoàng đế thật sự đi ra ngoài, người bán hàng có vẻ rất đau lòng: "Mười tám văn! Ít hơn nữa ta không kiếm được tiền!"
Lão Hoàng đế rất bình tĩnh: "Mười tám cũng quá cao, giảm xuống nữa đi? Nếu được, ta thật sự sẽ mua. Ngươi xem ta đã chọn nhiều thứ như vậy, không mua ta chọn làm gì?"
Yết hầu người bán hàng trượt lên trượt xuống, lại nói: "Mười lăm văn! Thật sự không thể giảm nữa rồi."
Lão Hoàng đế: "Mười văn! Ta không chỉ có một đứa cháu! Sau này còn đến tìm ngươi!"
Một vị Hoàng đế, cứ ngồi xổm bên đường mặc cả từng đồng từng xu với người bán hàng rong.
Cuối cùng, cuộc giao dịch này kết thúc với "Mười một văn, nhưng người bán hàng lại tặng thêm cho ông một quả cầu lông, một chiếc xe bay, một quả bầu khô có thể phát ra âm thanh".
Cẩm Y Vệ mặc thường phục từ bên cạnh chạy ra, ôm lấy đống đồ chơi, im lặng đi theo phía sau.
Nụ cười trên mặt lão Hoàng đế vẫn chưa hề tắt.
Quay đầu nhìn thấy vẻ mặt rối rắm của Hứa Yên Miểu, lập tức vui vẻ: "Sao vậy? Cảm thấy Hoàng đế không nên tranh giành chút lợi lộc nhỏ này?"
Hứa Yên Miểu thành thật lắc đầu: "Thần cho rằng, một văn tiền cũng là tiền, thần chỉ tò mò, Bệ hạ thật sự còn quay lại tìm người bán hàng rong đó sao?"
—— Xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3741169/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.