Biểu cảm trên mặt danh kỹ này không hề thay đổi, cười duyên nói: "Liên Nhi cũng thường xuyên nhớ đến ân khanh, nghe nói ân khanh gọi Ái Nguyệt, dù đang nằm trên giường bệnh cũng cố gắng dậy, nói cho Ái Nguyệt biết sở thích của ân khanh, tiếc là Ái Nguyệt ngu dốt, không khéo tay như tỷ tỷ Liên Nhi."
Quan viên vuốt ve eo danh kỹ, cười mờ ám: "Sao phải tự ti, tỷ tỷ Liên Nhi của ngươi không có vòng eo thon thả như ngươi..."
...
Phía dưới, Hứa Yên Miểu từ chối kỹ nữ ca múa thứ ba mươi hai đến gần.
Trong đó có cả danh kỹ che miệng cười: "Tiểu công tử có phải túi tiền eo hẹp không, thấy ngươi tuấn tú như vậy, thiếp không lấy tiền cũng bằng lòng tiếp đãi."
Nghe thấy câu này, Hứa Yên Miểu càng lẩn nhanh hơn.
Tiếng cười của danh kỹ càng thêm trong trẻo.
Nào ngờ, tiểu công tử tuấn tú lại chạy về, lục lọi trong túi, lấy ra một túi bạc, nhét vào tay nàng: "Ta biết, ngươi là... hảo tỷ muội của Liên Nhi, cái này cho Liên Nhi, để nàng đi mời đại phu."
Nói xong lại chạy mất.
Danh kỹ im lặng một lúc, nắm chặt túi tiền, cả người có vẻ rất sững sờ.
Nàng không nghe thấy tiếng lòng của Hứa Yên Miểu ——
[Thật đáng thương...]
[Mang thai con của khách làng chơi vậy mà bị dùng gậy đánh cho sảy thai.]
[Bốn tháng rồi, trực tiếp một gậy đánh bỏ. Mất nửa cái mạng. Bây giờ vẫn còn m.á.u thịt be bét, nằm liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3741157/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.