Ông liền kiên nhẫn giải thích: "Kim khanh cứ yên tâm, trẫm không phải đang giăng bẫy, cũng không định nhân cơ hội này thử xem nhà ngươi có còn kinh doanh hay không, trẫm chỉ muốn hỏi phu nhân ngươi một số việc về thương mại. Nếu nàng thật sự có tài, vậy chức quan mới liên quan đến thương mại có thể cho nàng một cái."
Công bộ Thượng thư thu lại vẻ kinh hoàng, theo bản năng buột miệng: "Thương mại?"
Lão Hoàng đế còn chưa kịp phản ứng, trong lòng Hứa Yên Miểu đã cười điên cuồng: [Ahahahahahaha, Công bộ Thượng thư tưởng lão Hoàng đế là loại người muốn chiếm đoạt vợ của thần tử ahahahahahahaha!]
Chỉ huy sứ Cẩm y vệ thót tim, len lén liếc nhìn Bệ hạ, quả nhiên thấy trên mu bàn tay Bệ hạ, gân xanh nổi lên không kiểm soát được.
Hoàng đế bình tĩnh mở miệng: "Không, là trẫm muốn chiếm đoạt vợ của thần tử."
Tim Công bộ Thượng thư đập thình thịch, vội vàng cầu xin tha thứ: "Là thần tiểu nhân, không biết khí phách của Bệ hạ! Bệ hạ là bậc minh quân thánh chủ, chí ở muôn đời, lấy xã tắc làm trọng, sao có thể vướng vào chuyện hậu cung! Thần đáng muôn chết, vậy mà khiến Bệ hạ phải nói ra lời tru tâm như vậy!"
Nếp nhăn giữa mày lão Hoàng đế càng lúc càng sâu, nhìn như rất không vui.
Tim Công bộ Thượng thư đập càng lúc càng nhanh, bắt đầu suy nghĩ di ngôn trong đầu.
Nương tử, con trai, con gái, ta e là không về được nữa rồi! Cái quan tài trống trong phủ cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3741155/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.