Mấy người ngăn hắn lại.
"Đại Ngưu! Bình tĩnh!"
"Đại Ngưu! Ngươi còn chưa biết có phải thật hay không! Đánh hỏng rồi ngươi còn phải đi mời đại phu!"
"Ai biết có phải là do ả điếm nhỏ này bịa ra hay không!"
Giọng Hứa Yên Miểu kích động: "Đúng đúng! Chính là tên vừa mắng "ả điếm nhỏ" đó! Trong túi hắn còn giấu khăn tay của vợ ngươi! Khăn tay đó là dùng vải vụn còn thừa của quần áo ngươi may thành! Không tin ngươi có thể kiểm tra! Xem vải có giống nhau không!"
Tên đồ tể cục than đang ngăn cản người đàn ông trung niên theo bản năng rụt tay lại.
Hứa Yên Miểu rõ ràng đang đội khăn voan, nhưng lại như có mắt xuyên thấu: "Chột dạ rồi hả! Mọi người thấy chưa! Hắn chột dạ rồi!"
Trên chiếu tre nơi Hà thần cưới vợ, có cột tre căng cờ, người đàn ông trung niên giật lấy cây tre, đánh tới tấp vào người đồ tể cục than, lần này không ai ngăn cản được.
Lại là trưởng làng đứng bên cạnh sốt ruột: "Đại Ngưu! Đừng trúng kế ả điếm đó! Nó đang chọc giận ngươi! Cho dù vợ ngươi ngoại tình ngươi cũng nhịn một chút! Bây giờ đã lỡ giờ lành..."
Hứa Yên Miểu liếc nhìn hệ thống bát quái, "ồ hố" một tiếng: "Ngươi quả thật nhịn giỏi hơn hắn! Hắn là rùa đội nón xanh, ngươi là nguyện ý theo họ con!"
Người thợ rèn ngốc nghếch bên cạnh theo bản năng nói: "Theo họ con? Hắn và con hắn, không phải vốn dĩ cùng họ sao?"
"Nhưng con không phải của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3741149/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.