Tương Dương công chúa nghe đến say mê: "Vậy sau đó thì sao?"
"Thiên hạ vừa mới bình định, bất luận nam nữ đều khao khát có một gia đình, những nữ tử kia bèn trở về nhà, có người trùng phùng với trượng phu, có người chuẩn bị xuất giá."
Tương Dương công chúa gật gù "Ồ ồ": "Vậy, chuyện phụ hoàng nói muốn để người vào triều làm quan..."
"Phụ hoàng con thấy ta đau buồn, quả thực có hỏi qua ta, nhưng ta đã từ chối."
"Nhưng ta đã từ chối."
Đậu Hoàng hậu nói câu này với vẻ ung dung tự tại, Tương Dương công chúa lại liên tục xoa xoa những ngón tay lạnh cóng của mình, mũi bỗng chốc có chút cay cay.
"Vì..."
"Phụ hoàng con là thật lòng, ta biết." Đậu Hoàng hậu mỉm cười, nụ cười này không hề có chút nào ý giễu cợt: "Nhưng nếu ta đồng ý, một ngày hai ngày thì còn được, lâu dần, giữa ta và ông ấy tình nghĩa quân thần sẽ hơn cả tình cảm vợ chồng."
"Làm quân thần... không tốt sao?"
Đậu Hoàng hậu lắc đầu: "Phụ hoàng con người rất cứng đầu, tính tình ương bướng, luôn cho mình là nhất, không nhất định ăn mềm nhưng nhất định không ăn cứng, làm vợ chồng với ông ấy, ông ấy sẽ kính trọng yêu thương con, nhưng nếu ông ấy xem con là thần tử, ông ấy nhất định sẽ đè nén con, không cho phép con trái lời."
Tương Dương công chúa khẽ cắn đũa, con cái không nên bàn luận về cha mẹ, nàng không lên tiếng, nhưng trong lòng đã giơ cao lá cờ tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740912/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.