Lão Hoàng đế liếc hắn một cái.
Trẫm thấy là ngươi không thể thiếu y đúng.
“Hừm. Trẫm biết rồi, lui xuống đi.”
Ngay cả trẫm cũng không được mang theo mỹ nữ, ngươi còn muốn mang theo tiểu mỹ nam?
Sáu bộ đều thi triển tài năng, cuối cùng do Hoàng đế quyết định——
“Thừa tướng ở lại.”
Dù sao Thái tử cũng đã bỏ chạy.
“Công bộ Thượng thư ở lại.”
Dù sao Lưu Thanh phường rất quan trọng! Vừa hay nhân lúc tiểu Bạch Trạch rời kinh thì hoàn thành nó. Còn việc sửa đường, xem đập nước, mang theo thêm vài thợ cũng làm được.
“Lễ bộ Thượng thư ở lại, nếu xử lý xong việc lễ nghi trong kinh vào dịp năm mới, có thể nhanh chóng đuổi theo.”
Dù sao dịp Tết là lúc có nhiều việc liên quan đến lễ nghi nhất.
“Còn lại, Lại bộ, Hộ bộ, Hình bộ, Binh bộ, Thượng thư đều đi theo.”
…
Ngày Nguyên đán, khắp kinh sư vang lên tiếng pháo nổ rền vang, người dân kinh thành nhìn nhau, đều theo tiếng pháo, vui vẻ nói: “Nguyên đán vui vẻ!”
Trên đại triều, những vị Thượng thư được gọi tên có thể đi theo, không chút nể nang đồng nghiệp, từng người cười đến mức cơ mặt cứng đờ, chỉ kém cầm pháo trên tay châm lửa.
Đậu Thừa tướng lộ ra vẻ mặt đau răng.
Nếu không phải tên cháu ngoại Thái tử kia bán đứng cữu cữu mình nhanh như vậy, thì ông ta đã có thể đề nghị để Thái tử giám quốc rồi.
Công bộ Thượng thư cười lạnh, ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740378/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.