Còn những quan viên nịnh bợ hắn thì sao! Hắn ngã xuống, bọn họ có thể sống yên ổn sao?
Thái Tôn nhìn từng người một, nhưng những quan viên trước đây còn nịnh bợ hắn thì hoặc là ánh mắt lấp lóe, hoặc là dời mắt đi chỗ khác.
Trên mặt hắn cuối cùng cũng hiện lên vẻ sợ hãi và hoảng loạn.
Sao có thể như vậy!!!
Cẩm Y Vệ đi đến bên cạnh hắn: “Mời.” Thấy hắn không nhúc nhích, trực tiếp khiêng người lên đi.
“Buông ta ra! Buông ta ra!”
Thái Tôn đạp chân, nhưng căn bản không thể thoát khỏi Cẩm Y Vệ mà bị lôi đi, giam vào ngục, chờ ngày bị đày đến Vân Nam.
Trong thiên lao rất yên tĩnh, cho nên một chút động tĩnh cũng sẽ trở nên đặc biệt rõ ràng.
Tiền phò mã nghe thấy tiếng động liền lập tức ngồi dậy, vốn tưởng là người mới, không ngờ: “Thái Tôn điện hạ?”
Thế tử gia kinh ngạc: “Sao ngài lại vào đây nữa?”
Cẩm Y Vệ nhắc nhở: “Người này đã bị phế làm thứ dân.” Không thể gọi là Thái Tôn nữa.
Thế tử giả càng kinh ngạc hơn: “Thái Tôn? Bị phế?”
Bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
….
Lão Hoàng Đế cho Hứa Yên Miểu lại gần, ôn tồn nói: “Có bị dọa không?”
Không bị dọa sợ chứ! Không bị tim đập nhanh chứ! Không bị suýt nữa dọa c.h.ế.t chứ!
Hứa Yên Miểu rất cảm động: “Tạ Bệ hạ tin tưởng thần.”
Lão Hoàng Đế tiến lên nắm lấy hai tay Hứa Yên Miểu “Không cần đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740376/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.