Thế là, hoàng đế nhìn thấy một vật đen thui âm u, méo mó, từng tấc từng tấc bò về phía ông ta.
Hoàng đế: “…”
Trong lòng nảy ra câu giống hệt Hứa Yên Miểu.
—— Cái thứ quái quỷ gì thế này?!
Cẩm Y Vệ chỉ bao vây xung quanh ông ta, đây là một vương gia, trước khi nhận được lệnh bọn họ cũng không dám cưỡng ép động thủ, chỉ có thể cắn răng đi theo bên cạnh đối phương, nhìn đối phương từng tấc, từng tấc, bò và bò.
Hoàng đế: “… Phù Tấn vương dậy, mời đến trước mặt trẫm.”
Hứa Yên Miểu tò mò lén thò đầu ra xem.
Bởi vì hắn thật sự chưa bao giờ thấy loài quái dị thời cổ đại.
“Người này là ai vậy?” Hắn hỏi Binh bộ ti vụ với giọng nhỏ như muỗi.
Binh bộ ti vụ cũng nhỏ giọng: “Hắn ta là Tấn vương, cũng không biết đến làm gì.”
Cẩm Y Vệ phù Tấn vương lên xe lăn, đẩy y chậm rãi đi đến kim điện.
【A! Người này và Tế Bắc vương thế tử quen nhau trong bóng tối này! Nhưng mà Tế Bắc vương thế tử hôm nay không lên triều… Nói đến Tế Bắc vương thế tử là ai nhỉ? Có chút quen mắt… Ồ ồ! Là người thắt bảy viên ngọc trai lớn trên eo, những viên ngọc trai kia đều bị chỗ đi ỉa kẹp qua!】
—— Những vương gia và thế tử này thật ra không nhất thiết phải tham gia triều hội, dù sao bọn họ cũng không có chức quan và thực quyền. Chỉ là Tấn vương chưa bao giờ tham gia triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740348/chuong-103.html