【Phải cẩn thận, không được giẫm phải mìn! Nhất định không được tự dâng mình lên làm con cá bị vạ lây!】
Hứa Yên Miểu rụt người vào trong hàng, không còn giống như trước kia, đôi khi sẽ cẩn thận thò đầu ra, vì hóng hớt mà len lén nhìn tình hình phía trước.
【Thế nhưng, tên Hộ bộ Thị lang kia…】
Hộ bộ có Tả hữu Thị lang, hai vị Thị lang cảm nhận được ánh mắt của hoàng đế,Quả thực là ác mộng kinh hồn.
Trong lòng không ngừng kêu khổ.
“Rốt cuộc là tên Thị lang nào! Ngươi nói rõ ràng đi!” Trán Tả Thị lang lấm tấm mồ hôi hột, nhưng sắc mặt lại tái nhợt.
Không khí tràn ngập áp lực nặng nề, như thể muốn nghiền nát cả đại điện thành bột mịn.
Hữu Thị lang run rẩy toàn thân, như thể rất sợ mình bị liên lụy, trên mặt tràn đầy lo lắng bất an.
【Mười vạn mẫu ruộng công, hoàng đế cố ý hạ lệnh sau thiên tai giảm một nửa thuế ruộng công, chậc chậc, không ngờ tên Hữu Thị lang Dương Thành kia lại thu đủ, còn nhớ chia cho ngươi bốn phần nữa chứ!】
Trong triều đường một mảng yên lặng.
Vốn dĩ Hữu Thị lang còn ôm một tia may mắn, lúc này lăn lộn bò ra ngoài, dập đầu mấy cái thật mạnh: “Bệ hạ! Thần… Thần có tội… Thần…”
“Thần” mãi mà không nói ra được lời nào.
Tả Thị lang cả người xụi lơ, suýt chút nữa ngã ngồi xuống đất, toát mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng.
Hù c.h.ế.t ông ta rồi, ông ta biết mình không tham ô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740345/chuong-100.html