“A...” Hứa Yên Miểu chớp chớp mắt: “Nhưng mà...”
Tối hôm qua hắn mới đọc được một chuyện phiếm, còn đang nghĩ xem làm sao lén lút tiết lộ cho Ký Tuế, mà không để lộ nguồn tin của mình đây.
Tương Dương công chúa hoang mang: “Nhưng mà?”
—— Trước đó hoàng đế chỉ đồng ý cho nàng ta chức quan gì gì đó, lại nói phải đợi nàng ta ăn tết xong mới có thể nhậm chức, hiện tại vẫn chưa nghe được tiếng lòng của Hứa Yên Miểu.
Hứa Yên Miểu gãi gãi đầu, có chút phiền não.
Nhưng mà... Tần quý nhân kia, là cháu gái ruột của Ký Tuế.
Hứa Yên Miểu rất ưu sầu.
Sau khi chia tay Cao Tương, hắn u sầu đi đến Đông Thị, mua một túi ốc hương xào chua ngọt vừa đi vừa ăn.
“Ngon quá!”
Quả nhiên vẫn là ăn uống là vui vẻ nhất!
Thanh niên vừa ăn vừa nghĩ, ăn đến mức hai mắt cong lên.
Còn chuyện Ký Tuế mất con gái, con gái đã mất còn để lại cho hắn một đứa cháu gái ruột gì đó, hắn đã xem nhẹ rồi, nếu thật sự không được thì viết một tờ giấy ném vào nhà Ký Tuế vậy.
“Bán cho ta một hũ cải muối này.”
“Bán cho ta một túi chân vịt này.”
“Bán cho ta một gói hạt dưa xào này.”
“Còn cả cái này nữa...”
Lúc sắp đi ra khỏi Đông Thị, người qua đường nhìn Hứa Yên Miểu tay xách nách mang, miệng còn ngậm túi ốc hương xào chua ngọt, đặc biệt lo lắng thanh niên này có thể không nhìn thấy đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740331/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.