——Bọn họ cũng không dám tùy tiện nghi ngờ, nhạc phụ đại nhân đang ngồi trên triều đường còn cười lạnh nhìn chằm chằm bọn họ, giống như muốn nói, kẻ nào dám nghi ngờ bảo bối nữ nhi của ta, ta sẽ tát c.h.ế.t kẻ đó trước.
Còn Đại Lý Tự Khanh đã bị đóng đinh trên bảng…
Phụ thân và huynh trưởng của Đại Lý Tự Khanh phu nhân vây quanh ông ta.
“Hiền tế, đừng sợ, bất kể nó ở bên ngoài có làm loạn thế nào, vi phụ chỉ công nhận con là con rể duy nhất của ta!”
“Muội phu à, phụ nữ mà, đều thích vui chơi, chỉ cần ngoan ngoãn ở nhà, sớm muộn gì nó cũng sẽ hồi tâm chuyển ý.”
Đại Lý Tự Khanh: Ông nói bậy bạ gì đó! Sao ông không bảo phu nhân nhà ông đừng ra ngoài chơi đùa đi?!
Những câu nói quen thuộc lần lượt vang lên, câu nào cũng là ông ta hoặc là cha mẹ ông ta từng nói với phu nhân ông ta, nhìn quan phục trên người nhạc phụ và đại cữu cao hơn ông ta một bậc, ông ta nhẫn nhịn chắp tay: “Đúng vậy. Nương tử, nương tử… nàng ấy còn trẻ…”
…
“Ha ha ha ha ha ha—” Một tiếng cười vang lên.
Mọi người theo bản năng: Hứa Yên Miểu cười thành tiếng rồi sao?
Suy nghĩ thứ hai chính là: Không ổn rồi! Phải tìm cách nào che giấu cho ông ta ta đây! Nói ông ta ta ăn phải nấm độc, sinh ra ảo giác có được không?
Nhìn kỹ lại, phát hiện căn bản không phải Hứa Yên Miểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3679517/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.