Chỉ vỏn vẹn bảy chữ, sự chú ý của lão hoàng đế lập tức bị thu hút. Còn về phần vị quân tử kia đang nói gì, ông ta đã hoàn toàn không quan tâm nữa.
Ai mà lại đen đủi như vậy chứ, ở nơi này mà lại ăn phải ba đậu!
Nếu như không bị phát hiện, giữa thanh thiên bạch nhật mà bị đau bụng, tsk tsk tsk, những người đến đây dâng hương đều là người có mặt mũi cả, chắc là phải dọn nhà cách xa năm trăm dặm mới thôi nhỉ?
Chỉ trong chớp mắt, lão hoàng đế suýt chút nữa thì không kiềm chế được vẻ mặt hả hê.
Vị quân tử kia không nhận ra điều gì bất ổn, vẫn mỉm cười tiếp tục nói: "Nữ tử sinh ra đã không hoàn thiện."
Lão hoàng đế không phản ứng.
Quân tử: "..." Quân tử hơi cao giọng: "Cho nên, nữ tử phải lấy chồng làm trời!"
Lão hoàng đế: "... À ừ."
Khi người bị hóng chuyện không phải là mình, lòng hiếu kỳ của con người luôn đặc biệt cao, trong lòng lão hoàng đế nóng như lửa đốt.
Hứa Yên Miểu ngươi làm sao thế không nói gì nữa? Rốt cuộc là ai đen đủi vậy, ngươi nói đi chứ!
Quân tử cắn răng, lại cao giọng thêm một chút: "Chồng mất rồi, nữ tử phải lấy con trai làm trời."
Lão hoàng đế: "..."
Lão hoàng đế cố gắng tập trung tinh thần một chút: "À ừ ừ."
Ngay sau đó cơ thể cựa quậy, muốn nghiêng về phía Hứa Yên Miểu.
Mắt trái viết "Hứa Yên Miểu ngươi làm ăn kiểu gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3679507/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.