"Vị được người đời xưng tụng là khiến văn chương không bị mai một, Văn Uyên Các Đại học sĩ kia?!" Vị Phò mã kia lộ ra vẻ mặt hâm mộ: "Ký công là người đứng đầu Kim Văn học phái, lại là cữu cữu của thái tôn, quan hệ với Thái tử vô cùng tốt đẹp, nghe nói Đế hậu đối với ông ta đều vô cùng coi trọng, vừa để muội muội của mình trở thành Thái tử phi, vừa đem muội muội ruột của Thái tử —— Thanh Hà công chúa gả cho ông ta làm chính thê."
Hơn nữa, bởi vì là lúc đánh thiên hạ mà gả nữ nhi, cũng không phải là công chúa, tự nhiên cũng có thể làm quan.
Khiến vị Phò mã kia hâm mộ không thôi.
Thế tử giả đột nhiên quay đầu lại, đồng tử hơi mở to: "Tới rồi."
Trong ngục tối u ám, truyền đến tiếng bước chân không nhanh không chậm, ngọn lửa trên tường lay động ba bốn lần, đầu tiên là lộ ra nửa chiếc ủng đen, sợi kim tuyến màu sẫm trên đó phác họa ra núi sông, nhìn vừa trang nghiêm vừa phức tạp.
Sau đó, một người đàn ông từ phía sau bức tường đi ra, cả người nhìn có vẻ tái nhợt và lạnh lùng, nhưng khi ánh mắt chậm rãi hướng xuống, nhìn về phía Hoàng thái tôn, lại lộ ra một nụ cười ôn hòa.
Hoàng thái tôn nhào tới cửa lao, nửa quỳ nửa ngẩng đầu, lớn tiếng gọi đầy cảm xúc: "Cữu cữu!"
Ký Tuế vô cùng đau lòng, ngoại sinh của ông từ khi nào phải chịu khổ thế này, địa ngục trần gian như vậy...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3679214/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.