Cặp đôi tri kỷ kia liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó lên tiếng: “Trong «Đức Minh - Tự Lục» có ghi chép, vào những năm Tuyên Đế trị vì, có một người phụ nữ ở Hà Nội, lúc phá bỏ ngôi nhà cũ đã tìm được ba thiên «Cổ văn Thái Thệ». Đây là «Cổ văn Thượng Thư» nằm ngoài mười sáu thiên kia, cho nên, lời ngươi nói “Bốn trăm năm qua số lượng không hề thay đổi” là sai! Ngoài ra, còn có...”
Bọn họ lại lấy ra ba bốn nội dung tương tự trong các quyển sách khác.
Hiện tại đến lượt Kim văn học phái nhíu mày.
Những quyển sách này bọn họ có quyển từng xem qua, có quyển chỉ nghe nói qua tên, không ngờ đối phương vậy mà lại đọc nhiều sách như vậy.
Nhưng mà không sao, bọn họ còn có chứng cứ khác!
Lại có một người bước ra: “«Tuân Tử» có câu: “Nhân tâm chi nguy, đạo tâm chi vi.” Tám chữ này là dẫn từ «Đạo Kinh». Mà «Cổ văn Thượng Thư» cũng có câu tương tự: “Nhân tâm duy nguy, đạo tâm duy vi.” Nếu như «Cổ văn Thượng Thư» ra đời trước, vì sao «Tuân Tử» không nói là dẫn từ «Thượng Thư»? «Cổ văn Thượng Thư»! Là sách giả! «Tuân Tử» chưa từng thấy qua, cho nên không thể nào dẫn dụng.”
Người Cổ văn học phái: “...”
Các ngươi còn có mặt mũi nói câu đó sao, người ta muốn dẫn dụng cái gì là tự do của người ta! «Tuân Tử» chính là muốn dẫn «Đạo Kinh», không muốn dẫn «Thượng Thư» thì không được sao!
Nhưng mà...
Người của Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3678636/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.