Hứa Yên Miểu gần như thụ sủng nhược kinh.
Thừa tướng mà cũng có tính cách dễ gần như vậy sao?
Binh Bộ Thượng thư liếc nhìn Đậu Thừa tướng, không còn tỏ thái độ với Hứa Yên Miểu nữa.
Lễ Bộ Thượng Thư cố gắng hòa giải: “Hoàng thượng đang ở trong cung, chư vị đồng liêu, chúng ta đi thôi.”
…
Lão Hoàng đế ngồi trong Võ Anh Điện, nơi xử lý chính sự của tiểu triều, lần đầu tiên không tập trung vào công vụ, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn cửa điện, nhìn đến mức đại thái giám cũng phải lấy làm lạ.
Hoàng thượng đang đợi ai vậy?
Có tiểu thái giám chạy vào bẩm báo: “Hoàng thượng, Thừa tướng cùng chư vị Thượng thư cầu kiến.”
Lão Hoàng đế gật đầu, đợi hai ba nhịp thở, không thấy động tĩnh gì, bèn nhìn tiểu thái giám kia, tiểu thái giám kia vẻ mặt hoang mang, cầu cứu nhìn sang đại thái giám. Không biết rằng đại thái giám cũng đang mơ hồ không kém.
Tấm rèm ở góc phòng bị gió thổi lay động, lão Hoàng đế thản nhiên nói: “Ngoài ra, còn có ai nữa?”
Tiểu thái giám bỗng nhiên tỉnh ngộ, vội vàng đáp: “Tư Vụ Lại Bộ Hứa Yên Miểu, cũng đang ở ngoài điện chờ đợi.”
Lão Hoàng đế: “Truyền.”
Thái giám hít một hơi thật sâu: “Truyền —”
Rất nhanh, các vị đại thần lần lượt tiến vào điện.
Lão Hoàng đế theo lệ cũ: “Ban thưởng đồ ăn.”
Lập tức có các cung nhân bê bàn ghế và đệm đến, mọi người lần lượt ngồi xuống.
Hứa Yên Miểu cẩn thận giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3678590/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.