[Ba giờ sáng phải thức dậy để vào triều, tên hoàng đế thối tha này thật vô nhân đạo.]
Hứa Yên Miểu nhét vội vào lòng một cái bánh bao hấp, đội gió bước vào Triều phòng, tìm một góc ngồi xuống, bắt đầu gặm bánh.
Thuận tiện dùng bát quái do hệ thống cung cấp để “ăn cơm”.
[Nghe nói Án sát Thiêm sự câu cá mười lăm ngày rồi mà vẫn chưa câu được con nào, ha ha ha ha ha, kỹ thuật câu cá này cũng quá kém cỏi rồi!]
[Binh Bộ Thượng Thư đã bảy ngày không tắm rửa thay quần áo, tối hôm qua cuối cùng đã bị thê tử đuổi ra khỏi phòng, thật là hiếm có, vậy mà nhịn được đến tận bảy ngày, là ta thì ta không nhịn nổi rồi.]
[Tsk tsk tsk, Thái thường tự khanh...]
"Khụ khụ."
Hứa Yên Miểu ngẩng đầu, cung kính đứng dậy: "Không biết Trịnh khanh có chuyện gì muốn phân phó hạ quan?"
Thái thường tự khanh Trịnh Bằng vuốt râu, mỉm cười: "Hứa lang à, cái bánh bao hấp này mua ở đâu vậy, ta ngửi thấy thơm quá."
"Ồ ồ, là..."
Hứa Yên Miểu nói xong chuyện bánh bao, Thái thường tự khanh lại hỏi hắn tối qua có phải ngủ không ngon giấc không, quầng mắt hình như hơi thâm, hỏi xong quầng mắt lại hỏi hắn xử lý công vụ có khó khăn không, hỏi hắn hôm nay trời lạnh như vậy sao lại mặc ít áo như thế có phải hạ nhân trong nhà lười biếng không...
Hỏi han từ ăn mặc đến chỗ ở đi lại, từ thơ ca nhạc phú trò chuyện đến triết lý nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3678581/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.