Chấn Văn đứng ở cửa phòng làm việc, xoay danh thiếp trong tay, suy nghĩ một hồi rồi quyết định ném danh thiếp vào thùng rác. Cậu không muốn có bất cứ liên quan gì với Jason nữa, cũng không muốn cái tên này xuất hiện bên tai Chấn Võ. Tuy quan hệ với Jason trở nên ngượng ngùng, nhưng chỉ giới hạn trong việc riêng tư. Cậu hiểu Jason, cậu biết anh ta có phải là người tiết lộ sản phẩm mới hay không.
Xong xuôi công việc, khi hai người về đến nhà đã là chín giờ tối. Hai người đều vô cùng mệt mỏi, nhưng lúc rời công ty, phòng Khai thác thông báo đã tìm được một vài thông tin có thể thay đổi cục diện, sau khi sắp xếp xong công việc vào ngày mai, cuối cùng hai người đã có thể thở ra một hơi.
Trở về nhà, Chấn Võ rửa tay, vào bếp, chuẩn bị bữa ăn khuya, để Chấn Văn đi tắm trước.
Biết Chấn Võ còn mệt mỏi hơn mình, cũng biết tranh chấp việc nhỏ này với anh sẽ không có kết quả gì, cho nên Chấn Văn vui vẻ vào phòng tắm trước.
Đến khi cậu tắm rửa xong đi ra, Chấn Võ đã ngồi bên cạnh bàn ăn, hai tay đan vào nhau đặt trên môi, như là đang trầm tư, trước mặt đặt hai món ăn, một cháo, cùng điện thoại di động của anh.
Chấn Văn cởi dép lê, bước chân không khẽ khàng đi đến sau lưng Chấn Võ. Hình như đã rất lâu không chơi trò này rồi, dù lần nào Chấn Võ cũng nhận ra, nhưng cậu vẫn thích chơi.
Chấn Văn đi tới, bất ngờ từ phía sau ôm cổ Chấn Võ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-song-toan/660475/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.