Lý Nam đi qua đi lại trong hành lang, thỉnh thoảng nhìn theo hướng Chấn Võ biến mất. Cô nàng không đuổi theo, bởi vì trực giác nói cho cô nàng biết, người bị Chấn Võ kéo đi là người trong cuộc sống riêng tư của anh.
Lý Nam chưa từng thấy Chấn Võ như vậy. Từ khoảnh khắc nhìn thấy người nọ, Chấn Võ đã bắt đầu mất kiểm soát.
Từ khi biết Chấn Võ đến nay, Chấn Võ chưa bao giờ không khống chế được bản thân, bất kể là gặp chuyện khiến người ta tức giận đến cỡ nào, chuyện khó đưa ra quyết định đến đâu, anh đều trước sau như một mà bình tĩnh xử lý.
Dù làm gì, Chấn Võ cũng đều có sự chuẩn bị trước, đều tránh rủi ro, đặc biệt là trong những hoạt động công khai. Mặc dù bài phát biểu trên sân khấu là do cô chuẩn bị, nhưng bản thân Chấn Võ cũng cẩn thận tập dượt trước, bởi vì anh biết, ở nơi anh không nhìn thấy, nhất định là có vô số cặp mặt đang ngó chừng anh, cho nên anh không dám buông lỏng dù chỉ một giây.
Nhưng hôm nay, bài phát biểu đã chuẩn bị gần một tháng còn chưa bắt đầu đã bị gián đoạn, mà cậu thanh niên anh kéo đi chính là nguyên nhân.
Cô không đuổi theo Chấn Võ cũng còn vì một nguyên nhân khác: lúc Chấn Võ kéo người nọ đi, đã có mấy người cầm máy ảnh xông tới định chụp lén. Lý Nam đành phải giả bộ vấp ngã ở trước cửa ra vào, tiện chân duỗi ra ngáng đường một người. Dù chỉ cản được một người, nhưng may mà Chấn Võ đi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-song-toan/660455/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.