Cô gái này rất đẹp. Dù Chấn Võ không có hứng thú với con gái cũng không kiềm được mà đưa mắt nhìn mấy lần. Gương mặt cô nàng xinh xắn, làn da mềm nhẵn, dáng người gợi cảm, tuổi tác ước chừng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, có vẻ mới tốt nghiệp đại học. Trang phục công sở rẻ tiền trên người khiến cô nàng trông có vẻ cứng nhắc.
Lúc này cô nàng đã khóc đến nước mắt đầm đìa, nhìn điềm đạm đáng yêu. Cô nàng đứng lên, xoay người đi lên lầu. Lúc cô nàng đứng dậy, thẻ công tác trên người rơi xuống, Chấn Võ nhìn lướt tên: Lý Nam.
Sau khi Lý Nam rời đi, Chấn Võ đứng đó chờ thêm một lát rồi mới tiếp tục lên lầu, tránh rước lấy bàn tán không cần thiết. Mặc dù công ty không cho phép nói chuyện riêng, nhưng chuyện riêng vẫn lan truyền khắp nơi, chẳng qua là từ chỗ sáng chuyển sang chỗ tối.
Chấn Võ đến phòng khai thác, đi một vòng, không tìm thấy người phụ trách đâu cả. Nhân viên trong phòng khai thác vội vã đi tới đi lui, nhìn không chớp mắt, có vẻ cực kỳ bận rộn. Chấn Võ muốn gọi một người để hỏi cũng khó khăn, đành đứng chờ cạnh bàn làm việc của người phụ trách.
Đợi gần mười phút, người phụ trách dáng người to béo mới lộ vẻ xanh xao, ôm một chồng tài liệu từ phòng trong đi ra, thấy Chấn Võ đứng cạnh bàn làm việc của mình thì dừng lại, trên mặt hiện vẻ kháng cự cùng một chút thù ghét, nhưng ngay sau đó đã bày ra vẻ mặt công thức mà đi tới.
“Cậu chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-song-toan/660442/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.