Tonight there’ll be no distance between us (Đêm nay sẽ không còn khoảng cách giữa hai chúng ta).
What I want most to do is to get close to you (Điều anh muốn làm nhất lúc này là được gần bên em).
…
Chấn Võ nghe bản tình ca bằng tiếng Anh, bàn tay ôm Chấn Văn vô cùng chân thật. Ôm nhau thế này lúc nào cũng làm anh thấy thỏa mãn. Chấn Võ nhìn vào mắt Chấn Văn, thấy bóng mình hiện trong đôi con ngươi đen nhánh của cậu, đôi mắt này không chút che giấu tình cảm dành cho anh, đây là điều anh chưa bao giờ nghi ngờ. Nhưng lúc ở trong phòng nghỉ vừa nãy, Chấn Văn… không mong đợi về tương lai của hai người làm anh thấy hụt hẫng. Chấn Võ há miệng mấy lần, muốn hỏi, lại không biết nên hỏi thế nào.
“Anh muốn nói gì à?” Chấn Văn nhìn môi Chấn Võ, rõ ràng muốn nói lại thôi, cậu đành mở miệng trước, không muốn để Chấn Võ nuốt lại những lời định nói.
Chấn Võ nhíu mày, gật đầu: “Ừ, nhưng anh không biết nói thế nào.”
“Gì vậy? Nghĩ gì thì nói nấy!”
“Thật ra cũng không phải là nghĩ, chỉ là có cảm giác, không nói rõ ra được.”
Tầm mắt Chấn Văn chuyển từ mắt xuống môi Chấn Võ, nói: “Vậy thì nói xem cảm giác của anh thế nào.”
“Vừa nãy, lúc Khương Vũ Thần nói mong đợi hôn lễ của chúng ta, trong khoảnh khắc ấy, anh cũng có cảm giác mong đợi, nhưng có vẻ như em không có. Hay là anh suy nghĩ nhiều rồi.”
Chấn Văn khẽ cười nói: “Anh không nghĩ nhiều đâu, đúng là em chưa nghĩ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-song-toan/660428/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.