Chấn Văn nhìn nam sinh gầy teo trước mặt, chính là Cố Tiềm mà cậu đã suýt quên, lông mày nhíu lại. Nơi này cách Đài Bắc mấy trăm kilomet lại vẫn có thể tình cờ gặp nhau. Loại ngẫu nhiên cực kỳ ít này khiến Chấn Văn không khỏi hoài nghi.
Thấy Chấn Võ đang đi tới, Chấn Văn thật muốn chôn tên này xuống cát, không cho Chấn Võ trông thấy. Đáng tiếc không thể, cho nên cậu chờ Chấn Võ đi tới mới vươn tay. Chấn Võ kéo cậu đứng dậy, phủi cát dính trên người cậu, rồi mới nhìn Cố Tiềm người cũng dính đầy cát, vì bị phát hiện mà có chút bối rối, tay chợt dừng lại.
“Cố Tiềm, cậu cũng tới đây chơi sao?”
Mặt Cố Tiềm không biết vì phơi nắng hay xấu hổ mà hơi hồng lên. Mụn trên mặt cậu ta đã lặn gần hết, làn da trở nên nhẵn nhụi, trơn bóng, gò má cũng không gầy như trước kia, càng làm nổi bật đôi mắt đen bên dưới cặp kính, trông như một người hoàn toàn khác.
“À, ừ, tôi cùng… Đúng, đúng, tôi cũng tới chơi.” Cậu ta tự phủi cát dính trên quần, mắt đảo quanh, không biết phải nhìn đi đâu.
Chương Vũ khoanh tay nhìn Cố Tiềm, hỏi Chấn Võ: “Các cậu quen nhau à? Bạn của cậu?”
“Vâng, là bạn mới quen, cậu ấy tên Cố Tiềm.” Nói xong Chấn Võ chỉ Chương Vũ, giới thiệu: “Đây là anh Chương.” Bởi vì lo ngại ảnh hưởng đến công việc của Chương Vũ nên anh không nói đầy đủ tên, càng không cần giới thiệu chi tiết. Ngay cả anh cũng không biết sau lần này đến bao giờ mới gặp lại Chương Vũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-song-toan/660395/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.