Hết giờ học, Chấn Văn từ lớp học theo tới nhà thi đấu, từ nhà thi đấu theo tới phòng hoạt động tự do, quấn lấy Hạ Vũ Hào để nghe chuyện. Chấn Võ đi phía sau bất đắc dĩ nhìn hành động khác thường này của cậu, anh không ngờ thì ra Chấn Văn cũng có sở thích buôn dưa.
Hạ Vũ Hào lại không chịu nổi nữa: “Ai, cậu trở thành bà tám từ khi nào vậy? Không phải mình đã kể hết cho cậu nghe rồi sao?”
“Cậu kể quá ngắn gọn đi. ‘Anh ấy tới tìm mình, đụng phải đám người làm loạn, anh ấy giúp mình ra tay ngăn cản, mình đưa anh ấy về nhà’, cả một đêm mà chỉ phát sinh chút chuyện như vậy thôi sao? Chi tiết hơn đi! Anh ta có đánh được không? Sau đó các cậu đã nói chuyện gì, quan trọng là cậu đã nói gì với anh ta?”
“Ôi chao, chúng mình chỉ ở cùng nhau chưa đến một giờ thì còn muốn xảy ra chuyện gì được nữa? Huống chi, cậu biết nhiều như vậy làm gì?”
“Bởi vì rất ngạc nhiên sao cậu lại đột nhiên muốn đi luyện tập bóng chuyền? Anh ta uy hiếp cậu hả? Dọa sẽ kể chuyện cậu đánh nhau cho người khác biết?”
Hạ Vũ Hào nhìn Chấn Võ đứng ở phía sau, rồi quay sang Chấn Văn nháy mắt, nhỏ giọng nói: “Này, cậu không sợ anh trai cậu biết hả? Còn dám hỏi tới?”
Quay đầu nhìn Chấn Võ đứng đó nghịch điện thoại, lại nhớ tối hôm qua suýt nữa dẫn lửa thiên thân, Chấn Văn đỏ mặt, gãi gãi đầu: “Anh ấy đã biết rồi.”
“Biết lúc nào? Mình chưa nghe cậu nói!”
“Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-song-toan/660345/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.