🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghe tiếng bước chân phía sau tới gần, Chấn Văn dừng bước, không đi tới chào hỏi mẹ Hạ Vũ Hào, tránh để bác ấy lỡ miệng.

Cậu đi cả đêm không về đã là giới hạn Chấn Võ có thể chấp nhận, nếu để anh biết cậu còn uống rượu, say đến không biết gì, thậm chí suýt chút nữa bị người xấu lợi dụng, không biết Chấn Võ có lôi thẳng cậu về nhà, không cho cậu đi đâu nữa hay không.

So với việc mất đi tự do, Chấn Văn càng không muốn nhìn thấy ánh mắt đau xót, áy náy, tự trách của Chấn Võ mà cậu đã nhiều lần nhìn thấy hơn. Nét vui vẻ hồn nhiên, nhiệt thành thời niên thiếu đã rất lâu không thấy ở Chấn Võ rồi. Mỗi lần nhìn Chấn Võ cười, nụ cười đều mang theo sự đau xót. Sự đau xót ấy dường như đã trở thành một phần trong con người anh, không sao xóa đi được. Mà tất cả nguyên nhân đều là do cậu.

Chấn Võ đứng sau Chấn Văn, nhìn hai mẹ con Hạ Vũ Hào trước cổng trường, không nhìn thấy khuôn mặt nhíu lại của Chấn Văn, cùng dáng vẻ muốn đi đến lại không dám của cậu: “Chấn Văn, bác gái kia chính là mẹ Hạ Vũ Hào hả? Chúng ta có nên đi qua chào hỏi không?”

“Hay là thôi đi, mẹ con cậu ấy đang nói chuyện vui vẻ như vậy, chúng ta không nên quấy rầy.” Chấn Văn xoay người, ngày đầu tiên đi học, không biết căn tin ở chỗ nào.

“Anh hỏi rồi, căn tin ở phía trước rẽ phải, cạnh thư viện.” Chấn Võ lúc nào cũng biết trước được suy nghĩ của cậu.

“Vậy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-song-toan/660328/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Văn Võ Song Toàn
Chương 15
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.