Những quân cờ trên bàn cờ chia làm hai màu khác nhau, một bên màu trắng, một bên màu xanh biếc. Màu trắng chất liệu là ngọc, xanh biếc chất liệu là tùng thạch. Quân cờ đẹp đẽ vô cùng, mà bàn cờ cũng chẳng kém cạnh, sơn bằng nước sơn đỏ son, ở trên còn có những hoa văn chim Phượng mỹ lệ màu vàng tươi.
Chiêu Linh kẹp một quân cờ trắng còn sót trên bàn cờ, nỗ lực tấn công vào lãnh địa của tùng thạch xanh biếc, nước đi tràn ngập tính công kích. Đến phiên Thái tử, Thái tử nhấc quân cờ mát lạnh lên, chẳng chút hoang mang đánh hạ quân trắng vừa xông tới, ngăn cản thế tiến công, còn thuận thế củng cố thêm địa bàn của chính mình.
“Nghe nói Đại Quốc phái sứ thần tới đây? Đúng là kiên trì thật.” Chiêu Linh lại lấy một quân cờ trắng trong hộp ra. Y không nóng lòng hạ cờ, hai mắt nhìn chằm chằm thế cờ, một tay đỡ cằm ra chiều suy nghĩ, còn có thể một công đôi việc mà nói chuyện phiếm cùng Thái tử.
Trên bàn, quân cờ trắng xanh đan xen lẫn nhau. Bàn cờ này trông vô cùng phức tạp, cũng không có cách nào nhìn thấu thắng vại được. Nội tâm Thái tử tính toán, cảm thấy phần thắng của mình chiếm nhiều hơn, tay cầm một quân cờ gõ nhẹ xuống bàn, nói: “Sứ thần được phái tới lần này là một công tử. Nói là sứ thần, chi bằng nói là con tin thì đúng hơn. Đại Quốc nhỏ yếu, không thể làm kiêu, đành phải không ngừng lấy lòng cường quốc.”
Cường quốc trong lời Thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-viet-vang-su/3544062/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.