Giang Hồng: “Oa a! Tuyết rơi rồi!”
Lục Tu: “……”
Giang Hồng: “Sao lại tuyết rơi khắp nơi thế này! Đẹp quá!”
Lục Tu: “…………”
Giang Hồng ngồi trên chiếc Kawasaki H2, ôm chặt eo Lục Tu, cả người dán vào anh, phấn khích la to, cuối cùng cũng trở lại Đại học Thương Khung quen thuộc!
“Mọi người đều về trường rồi sao?” Giang Hồng vui vẻ tự hỏi tự đáp. “Chắc là đều về rồi nhỉ!”
“Ừm,” Lục Tu cuối cùng cũng đáp.
Lục Tu lái chiếc Kawasaki H2, một thân đồ lái xe ôm dáng, chở Giang Hồng, xuyên qua những ngọn núi Tần Lĩnh trắng xóa tuyết. Hai bên đường toàn là những hàng tùng bách phủ đầy tuyết trắng, thỉnh thoảng có chim chóc bay qua trong tiếng gầm rú của động cơ. Giang Hồng thỉnh thoảng cười nhìn hai bên đường, thân thể hơi tách ra một lát, Lục Tu liền rảnh một tay kéo tay Giang Hồng, để cậu một lần nữa ôm chặt lấy mình.
“Các thầy cô cũng về trường rồi hả?” Giang Hồng lại hỏi.
“Ừm,” Lục Tu đáp.
“Ơ?” Giang Hồng cảm thấy hôm nay Lục Tu có chút kỳ lạ, liền nói, “Sao anh không nói gì vậy?”
“Có sao?” Giọng Lục Tu lớn hơn một chút.
“Anh đang ngượng à?” Giang Hồng nói.
“Không có!” Lục Tu khẽ nghiêng đầu, thề thốt phủ nhận. Anh đội mũ bảo hiểm, Giang Hồng không nhìn thấy sắc mặt của anh. Đột nhiên, Giang Hồng cũng hiếm hoi mà trở nên yên tĩnh, ôm chặt eo anh, được anh chở đi xuyên qua con đường núi.
“Đến rồi.” Lục Tu chở Giang Hồng vào sau trường, các sinh viên đang lục tục trở về chuẩn bị khai giảng. Lục Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-phong-hoa-luc-phi-thien-da-tuong/4666299/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.