“Ước nguyện ban đầu của ta là, khi mọi thứ bị hủy diệt, hắc long vẫn sẽ bảo vệ bên cạnh ngươi, chờ đợi sau khi hủy diệt qua đi, từ đó mở ra luân hồi mới… Băng Mạt Thế tức là phong ấn tất cả, chờ đợi ngày ánh sáng của Tâm Đăng làm tan băng cứng, kiến thế giới tái sinh lại…”
Giang Hồng trôi nổi trong hư không vô tận, vô số cảnh tượng hư ảo chớp lóe qua trước mắt –
Dường như là một loại nhân sinh khác, một lựa chọn khác, một kết cục khác… Kết cục hủy thiên diệt địa.
Các Khu Ma Sư từng người chết đi, Trần Chân hóa thành hư vô dưới hắc hỏa của Mê Hoặc, ngọn lửa Tâm Đăng bay về phía anh ấy… Sau đó, Mê Hoặc cướp đoạt gần như tất cả sức mạnh của Trái Đất, bay lên không trung.
Mộng Trung Vô Tận Cảnh giống như một lớp sương mù bao phủ Trái Đất.
Giang Hồng khoác áo Tạng, tay trái cầm Thiên Thu Vạn Thế Luân, tay phải cầm Vạn Vật Thư. Phượng hoàng xoay quanh thân cậu, tưới xuống ánh sáng rực rỡ, bị hút vào trong Vạn Vật Thư. Lục Tu hóa thành hắc long bay tới, quấn quanh cậu, thân thể hóa thành băng cứng, phong ấn Giang Hồng vào lớp băng dày nặng…
…Tâm Đăng mất mát bùng lên trong bóng đêm vô biên, bao trùm khối băng này, trên đại địa tĩnh mịch, chỉ có Giang Hồng bị phong ấn trong Băng Mạt Thế…
Mặt trời vẫn như cũ mọc lên từ đường chân trời, các vì sao vẫn lấp lánh, tầng khí quyển chầm chậm bong tróc, tan đi. Trên đại địa hoang vu giống như bề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-phong-hoa-luc-phi-thien-da-tuong/4666290/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.