“Chúng ta là đồng loại.” Trần Chân nói: “Chúng ta đều là người, bạn cũng vậy. Nếu hy vọng hỏi đáp theo cách này, chúng ta bắt đầu ngay đi, Tào Bân?”
Tào Bân gật đầu, làm động tác “mời”. Từ những lời này, Giang Hồng liền đoán được, Trần Chân hôm nay đích thân đến, quả thực là để giải quyết vấn đề, ít nhất anh ta muốn trấn an tất cả học sinh Yêu tộc.
Mọi người thấy Trần Chân sẵn lòng trả lời, ngược lại nhất thời không còn giận dữ dữ dội nữa, nhìn nhau. Tào Bân lại nói: “Mọi người có gì muốn nói, đều có thể nói, nhưng thời gian có hạn, buổi họp này chỉ có thể kéo dài đến 10 giờ.”
“Trần Chân.” Một nữ sinh đứng dậy, hô thẳng tên: “Cái gì là ‘thái độ đúng đắn’? Trật tự do nhân loại đặt ra, dựa vào đâu Yêu tộc phải tuân thủ?"
Trần Chân đáp: “Bởi vì đây là nền tảng mà thế giới chúng ta dựa vào để sinh tồn và duy trì, là một ước định cổ xưa của các tộc từ đời trước, đời trước nữa, ngược dòng về thời tiền sử xa xăm; đấu tranh chỉ để thu hoạch lợi ích, chứ không phải để tự mình cũng bị hủy diệt. Thế giới có ước định này tồn tại, chúng ta mới có thể cùng chung sống. Vi phạm ước định này, sẽ dẫn đến sự sụp đổ lan rộng từ thế giới tự thân (1) đến thế giới biểu kiến (2). Điều này không liên quan đến ý chí của Nhân tộc, mà liên quan đến quyền sinh tồn và lợi ích của các tộc.”
Trần Chân nói ra những từ ngữ như “đấu tranh”, “quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-phong-hoa-luc-phi-thien-da-tuong/4666222/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.