Kỳ thực Đường Thiệu Nguyên bình thường cũng không quá thích lên tiếng ở nơi công cộng. 
Có thể bởi vì liên quan đến những thứ trải qua khi còn nhỏ, nên khi buộc phải biểu lộ trong tầm mắt người khác sẽ khiến cậu có chút gánh nặng và căng thẳng khó hiểu. Bình thường lúc ở tổ một, hoặc thảo luận ở tổ chuyên án đều là mấy người quen trong tổ nên cũng không quá áp lực, song một khi tới trường hợp có đầy người trong phòng thế này thì cậu sẽ không thích nói chuyện, ngoại trừ nội dung giám định pháp y phải do tự mình nói thì những lúc khác cậu đều ngồi dưới chăm chú nghe, thỉnh thoảng sẽ nêu ra một hai vấn đề. 
Lần trước thời điểm Lộ Tranh và Tiết Nhất Duy xảy ra mâu thuẫn, cậu đột nhiên đứng ra tranh luận với Tiết Nhất Duy đã doạ Đại Hùng sợ kinh hồn. 
Cậu vân vê cuốn sổ trước mặt, thấy Lộ Tranh ở trên bục đang cười với mình, trong mắt tràn đầy tín nhiệm và cổ vũ, nhất thời nóng đầu lên, chờ đến khi phản ứng lại thì người đã đứng trước bục. 
...... Thật là, sắc đẹp làm mờ mắt mà. 
Đường Thiệu Nguyên đẩy mắt kính, ho khan một tiếng rồi mở sổ ghi chép của mình ra. 
Phần công việc này trước đây cậu làm không ít nên đương nhiên quen thuộc nội dung, hiện tại đứng lên trình bày cũng không có gì khó khăn. 
"Căn cứ vào khẩu cung của giáo sư Mai, sở dĩ ông ấy rời khỏi văn phòng là vì nhận được điện thoại của sinh viên nói rằng phòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-luu-vet/2532142/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.