***
Một tiếng sau, Nam Chu bị túm vào Đồn cảnh sát.
Bởi vì tự sát thất bại, cộng thêm phá hoại của công.
Sự kiện mất tích đã diễn ra trong bảy ngày, mọi người đều vô cùng hoảng loạn.
Rất nhiều người vô cùng đau đớn vì người thân biến mất ngay trước mắt mình.
Đề đề phòng những người có tâm lý yếu nhất thời hồ đồ, suy nghĩ không thông, mỗi ngày chính quyền địa phương đều tổ chức nhân thủ tuần tra ở khu vực nhà cao tầng và hồ chứa nước.
Nam Chu được một bác trai tay quấn băng đỏ tuần tra ban đêm phát hiện ra.
Khi ấy, nửa cơ thể cậu treo bên ngoài tòa nhà cao mười lăm tầng, bàn chân nghiêng nghiêng giẫm trên chiếc giá bên ngoài rộng chưa tới năm centimet. Cậu sử dụng bình phun sơn màu đen còn một nửa nhỏ ở góc ban công, phun viết chữ lên mặt minh tinh quảng cáo tai nghe trên tấm poster, trong tiếng kêu cót két của chiếc giá.
Cậu vừa mới phun được chữ đầu tiên đã bị ánh đèn pin soi thẳng vào mắt.
Bác trai xuất hiện ở bên sân thượng.
… Tay ôm một quả dưa.
Nam Chu: ?
Cậu nhìn bác trai một cái, tiếp tục chăm chỉ phá hoại của công.
Bác trai rón rén đến trước mặt cậu, nhón chân dùng sức nâng quả dưa hấu to lên cao, ném mạnh xuống tầng.
Nam Chu dừng động tác phá hoại, ngây ngẩn cả người.
– Cậu bạn này. – Tôi thành tâm khuyên cậu – Cậu nhìn này, nếu cậu ngã xuống sẽ biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314250/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.