*** 
Nam Chu sững người, nhanh chóng ra hiệu với Lý Ngân Hàng vừa mới định nói gì đó rồi chạy vọt lên toa tàu số 6. 
Lý Ngân Hàng đưa mắt hỏi Nguyên Minh Thanh: Xảy ra chuyện gì vậy. 
Nguyên Minh Thanh nhún vai xòe tay. 
Nam Chu bước vào trong toa tàu lần nữa. 
Mùi trong tàu là mùi đặc trưng của không gian khép kín, còn thoang thoảng hơi ẩm mốc. 
Cậu xuất phát từ toa tàu số 6, đi ngược lên trên. 
… Không còn. 
Tất cả những thứ kỳ quái mà cậu nhìn thấy đều không còn. 
Vũng máu hỗn độn dưới đất. 
Cửa kính vỡ vụn. 
Dấu máu dưới rèm cửa. 
Bàn nhựa gãy cùng với vết máu bắn ra theo hình người. 
Sạch sẽ, nền đất sạch sẽ, không có dấu vết ẩu đả. 
Nam Chu đi tới toa tàu số 3, cầm “Ghi chép khởi hành” treo trên tường lên tàu. 
Bên trên kẹp tấm bảng mới tinh, không ghi chép gì hết. 
Nam Chu đi thẳng lên trên, khăn phủ đầu ghế, ghế ngồi và mặt bàn chiếu vào trong mắt cậu đều gọn gàng sạch sẽ. 
Không có tạp chí và vỏ hạt dưa, không có chai nước suối vứt đi, cũng không có miến cay hỏng. 
Đây hoàn toàn là một chiếc tàu hỏa mặc dù hơi cũ kỹ nhưng không có điểm nào bất thường. 
… Bình thường tới mức cơn rét lạnh dâng lên từ sâu trong lòng Nam Chu. 
Cậu bước ra khỏi toa tàu số 1, vạch lớp sương mù giống như gạt hoa phất liễu, tập hợp với mấy người Lý Ngân Hàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314229/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.