🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

***



Từ nhỏ [Nam Chu] ở thế giới thứ hai đã sống trong một xã hội thu nhỏ đầy ắp tình người.



So ra năng lực đồng cảm của cậu còn mạnh hơn cả “Nam Chu” và {Giang Phảng}.



Mặc dù “Nam Chu” không nói rõ, song cậu biết, Giang Phảng này không phải {Giang Phảng}.



Thái độ của cậu giống như một người anh trai bao dung, đoán ra khuynh hướng của “Nam Chu”, cậu cũng không dùng suy nghĩ của mình để lôi kéo mà chỉ dịu dàng nói:



– Cậu nghĩ như vậy, nhưng trong lòng vẫn còn hoài nghi đúng chứ?



“Nam Chu” gật đầu, bút chì vang lên soàn soạt phác họa những đường nét trên trang giấy.



– … Thế này không đúng.



[Nam Chu] kiên nhẫn dẫn đường cho cậu:



– Không đúng ở đâu?



“Nam Chu” không nói được ra, chỉ mơ hồ cảm thấy bi ai, tâm trạng hụt hẫng.



Mỗi khi tâm trạng không tốt, cậu thường vẽ tranh.



Nhưng rõ ràng đây là thói quen của Nam Chu.



Cậu là người có tính tình đơn thuần thẳng thắn, khoảnh khắc nhận thức của cậu bị ép buộc xé nát, cậu cũng không sinh ra dục vọng thoát khỏi Nam Chu và sống một mình.



Bởi vì cậu sẽ không trốn tránh, cậu chỉ có thể mơ màng thừa nhận tất cả đau khổ trên linh hồn này.



Trong lúc cơ thể “Nam Chu” rơi vào mê mang, khó mà tự mình giải thoát, [Nam Chu] nghĩ rồi nói:



– Trước đây tôi từng thấy một câu chuyện trên đề thi ngữ văn.



– Để chống chọi với dòng nước lũ, kiến đỏ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314225/chuong-292.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.