*** 
Trạng thái vốn có của Quang Mị chẳng qua cũng chỉ là một vầng sáng hình người mặt mũi mơ hồ. Khi chảy máu nó mới xuất hiện dáng vẻ thực sự. 
Trước khi chưa làm rõ logic trong thế giới của chiếc hộp thứ ba, Nam Chu không định chọc vào rắc rối của thế giới này. 
Giây phút cảm nhận được ánh sáng của mình dần rút đi theo dòng máu chảy ra ngoài, Nam Chu co người giấu mình sâu trong chăn. 
Nhưng rắc rối ở ngay trước mắt không phải cậu trốn đi là có thể giải quyết được. 
Đầu óc Nam Chu rối loạn, vô số vấn đề nối tiếp nhau nảy sinh trong đầu cậu. 
Phía sau câu nói của {Giang Phảng}chứa đựng bao nhiêu thông tin có thể sử dụng. 
Trong trạng thái yếu ớt còn bị cầm tù, cậu phải thoát thân thế nào đây? 
“Vé tàu” có ở trong thế giới này không? 
Hiện tại {Nam Chu}của thế giới thứ ba đang ở đâu? 
Nhưng tất cả câu hỏi chỉ thoáng qua trong đầu cậu, cậu không kịp suy nghĩ sâu hơn bất cứ điều gì. 
Trăng tròn trên trời, cảm giác yếu ớt đau nhức chiếm cứ toàn bộ cơ thể và tinh thần Nam Chu. 
Cơ thể cậu chẳng khác nào khối sắt được nung nóng lên một nghìn độ rồi ngâm trong nước đá. 
Cậu có thể nghe thấy tiếng máu xương mình đang xì xèo tỏa khói trắng. Vùng trung tâm cơ thể đang sôi trào trong cơn đau đớn kéo dài, bề mặt da dần hạ nhiệt. 
So sánh thì cơn đau từ lòng bàn tay chẳng đáng để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314216/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.