***
Nam Chu trong hộp, tạm thời gọi là [Nam Chu], mở cửa từ bên trong.
Gặp mặt rồi, cậu không nói một lời, chỉ vùi mặt vào bờ vai [Giang Phảng].
Chỉ nhìn thoáng qua thôi Nam Chu cũng biết ngay [Nam Chu] đang làm gì.
Cậu quá hiểu hành vi của mình.
Động tác thân mật không cần lý do chứng minh cơ thể cậu đã hoàn toàn tỉnh táo nhưng tinh thần vẫn đang mơ màng ngủ say.
Đối với Nam Chu mà nói, tình huống này rất hiếm có.
Chỉ có ở những ngày tháng an toàn cực kỳ, cực kỳ ít ỏi, mặt trời lên cao, ngõ nhỏ yên tĩnh, bố mẹ và em gái không có ở nhà, cậu mới thả lỏng tinh thần, chậm rãi mơ màng đi quanh nhà không mục đích. Cậu sờ sờ cái này, xem xem cái kia, cho tới khi tinh thần hoàn toàn tỉnh táo mới dừng bước, quay về căn phòng chỉ có một mình.
… Chuyện này không hợp lý.
Một phút trước, cậu vẫn còn nhìn thấy [Nam Chu] cho chim ăn bên cửa sổ.
Rõ ràng cậu ấy có thể làm những động tác có ý thức nối tiếp nhau.
Hiển nhiên nhà [Giang Phảng] trong hộp ở ngay bên cạnh nhà [Nam Chu].
Anh cũng chấp nhận thanh niên mang khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng kia làm nũng, chủ động ôm eo cậu, dìu [Nam Chu] từng bước xuống cầu thang, khẽ nói đùa với cậu:
– Chưa tỉnh hẳn à?
– Em đoán xem bữa sáng hôm nay là gì? Đoán sai sẽ bị phạt đấy nhé.
– Trứng chiên? Đoán sai rồi.
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314212/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.