***
Nam Cực Tinh cho rằng, Nam Chu bảo nó chạy tức là cậu có thể đối phó được.
Nam Cực Tinh chưa từng nghĩ tới, thực ra Nam Chu biết có lẽ mình sẽ chẳng sống được lâu.
Nó đã từng nhìn thấy Nam Chu vẫn sống sau vô số những vết thương chí mạng.
Mỗi lần Nam Cực Tinh tìm được Nam Chu, cậu đều trốn trong một góc lặng lẽ liếm vết thương.
Nhưng Nam Cực Tinh đã quên mất, bọn họ đã sớm không còn ở “Ngày dài vĩnh hằng” nữa rồi.
Cái giá phải trả của sự tự do là rời khỏi năng lực giúp cậu thoát chết trong bước đường cùng.
***
Giang Phảng đứng bên bờ Tây của cây cầu đang bị lửa từ từ cắn nuốt, anh nhìn về phía nhà thờ, chờ đợi rất lâu.
Anh có thể nghe thấy tiếng súng vang lên từ mảnh đất thần quái kia. Âm thanh ấy văng vẳng trong khe núi và cả trong trái tim của anh nữa.
Nhưng cũng chỉ khiến khóe miệng anh khẽ giật mà thôi.
Anh không tốn công sức đoán mò tất cả những chuyện đã xảy ra ở đầu bên kia, anh sẽ không tự rước lấy phiền não cho mình.
Thời gian chờ đợi đủ để Giang Phảng phân tích cặn kẽ âm mưu phía sau phó bản này.
Đúng vậy, Giang Phảng phát hiện, đây không phải một phó bản công bằng.
Trong phó bản bình thường sẽ không có chuyện cố ý che giấu thông tin quan trọng, sẽ không phân chia người chơi trùng hợp đến thế, NPC không thể nào được tự do cao độ như vậy, càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314204/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.