***
Không ai có thể đưa ra được đáp án chính xác cho chuyện này.
Ngay cả Nam Chu cũng không đưa ra được kết luận.
Đặt mình trong mờ mờ ảo ảo, cậu vẫn cảm thấy có gì đó đã bị mình xem nhẹ.
Ví dụ, tại sao ác ma phải giấu kín Hoa Tư Tư mười mấy tiếng đồng hồ, sau đó mới quăng xuống vách đá?
Những người đã lăn lộn qua biết bao phó bản như bọn họ, trái tim cũng đã lạnh hơn phân nửa, cho dù có nghe thấy tiếng kêu cứu của đồng đội trong sương mù dày đặc thì thông thường đều sẽ cho rằng đó là cái bẫy để rồi lựa chọn lờ đi hoặc chỉ đứng nhìn.
Đương nhiên, người mềm lòng và hay lo lắng như Quan Tuấn Lương là trường hợp ngoại lệ.
Nhưng nếu không ai đi thì sao?
Lẽ nào cứ treo Hoa Tư Tư ở vách đá mãi? Để mặc cậu ta rơi xuống? Hay định kéo về lợi dụng tiếp?
Còn nữa, rốt cuộc ác ma đã ám lên người Quan Tuấn Lương kiểu gì?
Căn cứ vào những tri thức về tôn giáo mà mấy ngày nay bọn họ bổ túc gấp, Nam Chu phát hiện, không phải ác ma muốn ám lên người ai là có thể ám lên người đó.
Một là đối phương chủ động từ bỏ cơ thể, mời gọi ác ma. Hai là ác ma nhân lúc thần kinh con người ta yếu ớt nhất để xâm nhập vào.
Cũng chính vì thế nên ác ma vô cùng thích dọa người, ép tinh thần người ta suy nhược.
Khi ấy Quan Tuấn Lương chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314199/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.