***
Bọn họ đi tìm kiếm từ lúc mặt trời còn ở đằng Đông cho đến khi mặt trời lặn.
Nam Chu đi trước hai người, dùng bước đi đều đặn đo đạc cả thị trấn.
Thời tiết bên ngoài thực sự quá nóng, nóng tới mức trắng xóa cả tầm mắt, rất ít người đi lại trên đường.
Mọi người đều điên, nhưng không ngu.
Thỉnh thoảng bọn họ có thể bắt gặp một vài bóng dáng cô độc một mình, lang thang bên ngoài như những hồn ma giữa ban ngày, cố gắng dung nhập vào trong bóng râm lẻ loi. Đường viền quanh cơ thể bọn họ mờ mờ ảo ảo như hư ảnh dưới nắng chói lòa.
Thị trấn rất rộng, nhà này nhà kia không khác nhau bao nhiêu. Lý Ngân Hàng đã sớm mất đi phương hướng, cộng thêm Nam Chu đi ở đằng trước dẫn đường xuyên qua khắp các đường lớn ngõ nhỏ như thể nắm bản đồ trong lòng bàn tay, cô bèn gấp bản đồ vào, vừa đi vừa quạt.
Đi cả ngày trời, Lý Ngân Hàng cũng hoang mang theo, cô cảm thấy bản thân mình đã hoàn thành điều tra song dường như chưa điều tra được gì.
Đợi đến khi trời nhá nhem tối, Lý Ngân Hàng đi đến mức hai chân tê rần đã chẳng còn biết đây là đâu.
Vẻ mặt cô chết lặng, thầm nghĩ, biết trước thì hôm nay đã vác theo cái lều.
May sao, đàn anh phụ trách trông coi khu vực này lái chiếc xe ngắm cảnh xình xịch ngang qua bọn họ, bấy giờ mới kết thúc một ngày dạo chơi không biết kết thúc ra sao.
Xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314135/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.