***
Nam Chu và Giang Phảng thực sự không vội tăng tích điểm của mình.
Điều này khiến cho đôi khi Lý Ngân Hàng chìm vào dòng suy nghĩ lại cảm thấy mình là thái giám.
Lần thứ n cô tính toán khoảng cách giữa bọn họ và Adam, đồng thời mang theo lo lắng để giao lưu cùng bọn họ, hai người đều đang cố gắng với trận đấu plank trên giường.
Không cược gì, chỉ chơi vui vậy thôi.
Nam Cực Tinh ngồi trước mặt hai người, hai móng vuốt ôm một quả anh đào muối, chậm rãi liếm mút, đảm nhận công việc viên trọng tài nho nhỏ.
Ước chừng năm phút qua đi, Giang Phảng đột ngột vươn ra một bàn tay, khẽ nhéo ngực Nam Chu.
Nam Chu không kịp né tránh, rên lên một tiếng, gục ngã xuống giường.
Nam Cực Tinh phun hạt anh đào ra, cầm hạt anh đào ném về phía Nam Chu.
Knockout.
Nam Chu: …
Giang Phảng cúi đầu, vùi mặt vào cánh tay khẽ cười.
Lòng tò mò của Nam Chu vẫn luôn như thế.
Cậu bò dậy, ngồi trên giường cúi đầu chạm vào lồng ngực mình, nghiên cứu tại sao bản thân lại mẫn cảm đến vậy.
Sau một hồi nghiên cứu, cuối cùng chẳng thu được kết quả gì.
Thấy Giang Phảng vẫn còn đang tự đắc, bỗng dưng Nam Chu muốn chơi xấu.
… Cậu cũng muốn nhéo anh.
Nhưng cậu mới chỉ vươn tay ra được một nửa đã bị Giang Phảng túm được cổ tay.
Giang Phảng dùng một cánh tay chống đỡ sức nặng của cả cơ thể, dắt tay Nam Chu chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314121/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.