***
Cuộc mưu sát này kết thúc ngay khi Chamras quỳ dưới đất chà xát tay khóc lóc xin lỗi Nam Chu.
Giây phút gương mặt xinh đẹp của Nam Chu ngày một phóng đại trước mắt Chamras, gã sợ hãi đến nỗi toàn thân run như cầy sấy, không thốt ra nổi nửa lời.
Quả thực gã đã từng chết một lần, nhưng gã chẳng thể nào quen nổi chuyện này.
Huống hồ, tình huống lúc này hoàn toàn khác với chuyện gã bị đạn bắn trúng.
Khi cảnh sát truy bắt, súng bắn thực sự quá nhanh, Chamras còn chưa kịp phản ứng gì đã úp mặt vào nước sông lạnh lẽo.
Khoảnh khắc tim Chamras bị bắn xuyên qua, gã vẫn ôm hi vọng mình có thể may mắn chạy thoát.
Sau khi bị luyện chế thành giáng đầu, lòng tự tin của Chamras càng bành trướng hơn.
Trong nhận thức của gã, bản thân đã từng chết một lần thì không thể chết thêm một lần nữa.
Ảo tưởng bọt biển này biến mất cùng với tâm thái của Chamras khi gã bị Nam Chu tóm được.
Lần này đâu chỉ đơn giản bắn một phát là xong chuyện.
Cơ thể Nam Chu không to lớn thô kệch, thậm chí còn có chút nhã nhặn thư sinh, nhưng sức lực lớn kinh người.
Làn da trắng nõn mềm mại như bao bọc xương cốt sắt thép.
Cậu kéo Chamras đến trước người, rũ mắt lặng lẽ quan sát gã. Trong ánh mắt không hề có chút cảm xúc nào của con người bình thường, khiến cho Chamras chẳng hề nghi ngờ bản thân sẽ bị cậu chém từng dao.
Bởi vậy, tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314116/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.