***
Nam Chu muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không phản bác.
Cậu chỉ nắm lấy đầu nhọn cái đuôi sắp cong thành hình trái tim của mình, quấn chặt lên hông.
Thái độ của Giang Phảng tương đối ôn hòa, từng câu từng chữ mang tính kích động rất mạnh nhưng lại vô cùng thỏa đáng.
Anh đã lặng lẽ truyền bá quan điểm của mình vào đầu đôi tình nhân sắp rơi vào tuyệt cảnh.
Tại sao còn phải vùng vẫy làm gì?
Thế giới sau khi chết rất an bình, so với những ngày tháng phải sống trong tuyệt vọng, bất an, dày vò này thì chẳng khác nào vườn địa đàng.
Bọn họ chỉ cần chờ đợi là có thể quay về thế giới bình thường.
Và trước đó, bọn họ chỉ cần giao tất cả đạo cụ mình có ra, giống như giao ngọn lửa sinh tồn cho người khác.
Bởi vì lúc này đây, trừ ba người ra, Trần Tư Tư cũng đã không còn ai có thể dựa dẫm nữa rồi.
Anh còn thờ ơ bỏ qua chuyện “hai người cũng có thể phản kháng”, cứ thế làm tiêu tan toàn bộ ý chí chiến đấu của hai người.
Ngay cả Lý Ngân Hàng cũng cảm thấy chuyện hai người họ chết đi trở nên vô cùng ý nghĩa.
Năm phút sau, đội “Lập Phương Chu” đi ra khỏi căn phòng khép kín.
Đôi nam nữ dựa vào nhau, sắc mặt bình thản như đang ngủ, được bọn họ đặt nằm song song trên giường.
Số người sống sót còn lại đã giảm xuống còn 30.
Bọn họ nhận được ba đạo cụ cấp S, mười đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314073/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.