*** 
Có NPC đích thân tới chỉ điểm, Lý Ngân Hàng cũng nhớ ra. 
Đây chẳng phải là tác phẩm của ông Andersen hay sao? 
Mười một người anh bị bà mẹ kế độc ác nguyền rủa dính debuff, biến thành thiên nga. 
Cô công chúa nhỏ vừa xinh đẹp vừa đáng thương bôn ba vất vả để tìm ra cách phá giải lời nguyền cho các anh trai của mình. 
Cô phải tìm những cây tầm ma trong khu nghĩa trang nhà thờ, giẫm nát dệt thành sợi, chịu đựng mụn nước và đau đớn do cây tầm ma mang lại, dệt thành chiếc áo dài tay phủ lên trên người các anh, bọn họ mới có thể khôi phục hình người. 
Câu chuyện có một kết thúc viên mãn. 
Giang Phảng cụp mi, khẽ hỏi Nam Chu: 
– Cậu có biết câu chuyện này không? 
Nam Chu gật đầu. Khi ngủ đã từng đọc rồi. 
Thiếu nữ tóc vàng trước mặt buông thõng hai cánh tay loang lổ vết máu, đôi mắt hoa đào ánh lên vẻ vui mừng, cười cong mi: 
– Mời đưa ra lựa chọn. 
Nam Chu sẽ không bị lời của cô ta dẫn lệch suy nghĩ. Cậu hỏi ngược lại: 
– Quy tắc trò chơi với người được chọn và người phải làm thiên nga là gì? 
– Đơn giản lắm, – Nụ cười của thiếu nữ dịu dàng theo kiểu được lập trình sẵn – Hai con thiên nga bị chọn không cần làm gì. Chỉ cần ở đây, trao cho người bạn của mình đủ tin tưởng và kỳ vọng là được. 
Cô ta giẫm giẫm lớp cỏ mềm mại dưới chân. 
Mùi hương cỏ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314029/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.