***
Sau giấc mộng đẹp, Tôn Quốc Cảnh mở mắt ra.
Gã nhìn chằm chằm trần nhà, trong lòng mờ mịt trống rỗng.
Cảm giác say sưa do rượu mang tới trộn lẫn với ký ức tìm được đường sống hôm qua khiến cho gã cảm thấy lâng lâng và thỏa mãn.
Tôn Quốc Cảnh nấc một cái, cuối cùng cũng thực sự tỉnh táo.
Gã trở mình, phồng miệng lên, nghĩ phải tìm cái thùng rác.
Cảnh tượng lạnh như băng ở xung quanh khiến cho những thứ đang trào tới cổ họng gã phải nghẹn xuống.
Dịch vị thiêu đốt thực quản Tôn Quốc Cảnh.
Nhưng toàn thân gã giống như rơi vào kẽ băng.
Mọi người đi đâu cả rồi?
Gã cố nhịn cảm giác khó chịu do rượu mang tới, nghiêng ngả lảo đảo bước ra khỏi cánh cửa duy nhất.
Cánh cửa này là cánh cửa kiểu cũ.
Không thể vặn tay nắm là có thể khóa lại ở bên trong, mà phải có chìa khóa khóa từ bên trong hoặc bên ngoài.
Tôn Quốc Cảnh đặt tay lên ván cửa, chần chừ một chút mới chậm rãi dùng sức ấn xuống dưới.
Kẹt…
Cánh cửa khóa phát ra âm thành như bị rít.
Lưỡi khóa cắn chặt, không nhúc nhích.
Cửa bị khóa rồi…
Nhưng dường như Tôn Quốc Cảnh không nhìn thấy.
Gã cắn chặt răng, điên cuồng vặn tay nắm cửa mấy cái.
Điên cuồng vặn biến thành lắc mạnh.
Lắc mạnh biến thành đâm vào bất chấp tông mạnh vào cửa.
Vai gã đập mạnh từng cú, lớp vôi giữa khe cửa và tường dần dần rơi xuống đất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3313984/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.