***
Tiếng kêu thảm thiết vọng ra từ phòng tắm khiến cho người ở phòng khách nhảy dựng.
Khỉ Còm là người đầu tiên phản ứng xông tới bên cửa:
– Chị Thẩm!
Hắn vươn tay nắm lấy tay nắm cửa, phát hiện cửa bị khóa trong.
Giọng Thẩm Khiết run rẩy:
– Đừng…
Khỉ Còm không rõ tình huống cảm thấy máu nóng dồn lên đầu, vội vàng tới mức suýt nữa phá cửa, may là Thẩm Khiết ở bên trong kịp thời quát dừng lại.
– Dùng đầu óc đi… – Thẩm Khiết cúi đầu thở gấp, – Tôi tự khóa cửa…tôi không ngăn cản mọi người. Tôi ngăn cản bản thân mình.
– …Lỡ như tôi xung động chạy ra ngoài, nhiệm vụ không hoàn thành thì phải làm sao đây?
… Lý Ngân Hàng rất bội phục cách Thẩm Khiết tàn nhẫn với bản thân vào giờ phút thế này
Cô áp lên cửa, cẩn thận gõ gõ:
– Chị, để tôi vào với chị nhé.
Thẩm Khiết không nói gì, vặn khóa, he hé cánh cửa cho cô.
Một tiếng đồng hồ sau.
Thẩm Khiết quấn khăn tắm, toàn thân đổ đầy mồ hôi lạnh bước ra, có sợ hãi nhưng không nguy hiểm gì.
… Nhiệm vụ tắm lần này rửa trôi cả sự im lặng.
Thẩm Khiết cố gắng miêu tả đơn giản thứ mình gặp được.
Bởi vì đôi chân kia xuất hiện quá nhanh, Thẩm Khiết lại nhìn thấy trong tư thế cúi đầu xuống nên không kịp nhìn toàn bộ diện mạo của người phía sau.
Chị ta chỉ có thể thuật lại những chi tiết chị ta nắm bắt được:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3313955/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.