"Ninh Hành!" Khương Bách Vạn trưng cái bộ mặt dày gấp 20 vạn lần, đứng bên cạnh anh, hai tay bưng cái ly: "Em đỡ bố em về trước... Tạm biệt!"
Nếu như mình có một nửa dũng khí của Bé Mập Tế thì bây giờ chắc chắn đã dính chặt lên lưng anh như kẹo mè xửng, cho dù có đuổi thế nào cũng không chịu đi. Có chút nhát gan nên Khương Bách Vạn vô cùng mừng rỡ khi thấy Ninh Hành quay đầu nhìn cô, đồng thời cũng nhìn rượu trong tay cô.
"Đổi ly khác đi!"
"Hử?" Khương Bách Vạn sửng sốt.
Ninh Hành nhìn về phía bartender, hất cằm chỉ tủ rượu ở bên cạnh, bartender cẩn thận trưng cầu ý kiến của anh, anh đặt ngón tay trỏ ở miệng ly, lại bẻ ngón tay hướng vào phía bên trong ly, bartender lập tức hiểu ý.
Đây là muốn rượu nguyên chất.
Khương Bách Vạn hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy bartender đặt lên quầy bar một ly rượu màu lục.
Absenthe. Không ngờ anh lại muốn lấy ra loại rượu siêu cấp khó uống này.
"Có thể đổi sang loại khác ngọt hơn không?" Khương Bách Vạn chỉ về phía trước, dùng giọng điệu thương lượng để hỏi.
"Không thể!"
"Còn không bằng uống dầu gió!"
Ninh Hành cười lạnh một tiếng, bưng ly rượu lên đưa cho cô, tàn nhẫn nói với cô: "Không thương lượng!"
Khương Bách Vạn đón lấy ly rượu, ngón tay đụng phải mu bàn tay anh, cô cảm thấy hơi đường đột, nhưng cảm giác bị điện giật lại nhanh chóng biến mất, cô rất muốn vươn tay ra nắm chặt lấy tay anh, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-van-khong-duoc-tuyet-doi-khong-duoc/3251923/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.